Title | Nếu biết trăm năm là hữu hạn - Phạm Lữ Ân |
---|---|
Course | Clinical Nurse Lead Practicum |
Institution | George Mason University |
Pages | 98 |
File Size | 713.6 KB |
File Type | |
Total Downloads | 96 |
Total Views | 145 |
Sách hay để mở rộng góc nhìn và trưởng thành hơn trong suy nghĩ...
Chia sҿHERRN&KLDVHPRLFRP
GiớithiệuNếuBiếtTrămNămLà HữuHạn “Nếubiếttrămnămlàhữuhạn,cớgìtakhôngsốngthậtsâu…”TácgiảPhạm LữÂndườngnhưđãthổimộtluồnggiómớivàonềnvănhọcnướcnhà,tạo nênmộttràolưutronggiớitrẻ.TruyệnNếuBiếtTrămNămLàHữuHạnlà tuyểntậptruyệnngắnđầyxúccảmcủanhàvăn.Truyệncủatácgiảluônmang theonhữngtriếtlýsống,nhữngbàihọcthựcrấtgiảnđơnvànhỏbénhưnglại cósứclayđộngngườiđọcbằnglốiviếtvănchânthật,mượtmàvàấmáp. Truyệnlànhữngsuynghĩvềcuộcđời,vềconngườitrongcuộcsốnghiệnđại, dườngnhưtavẫnvộivãlàmmọithứkểcảyêuthươngđểrồisaunàychợthố tiếc,giánhưngàyấytachậmlạimộtchút,đủđểdùngcảtráitimvàlýtrícảm nhậnthìkhôngthểdằnvặttrongnhữngnuốitiếcnày.Bướcvàothếgiới củaNếuBiếtTrămNămLàHữuHạnbấtchợtbạnlạithấymìnhởđâuđó,có cáigìđóchạmvàonhữnggóckhuấttrongtâmhồn,cóchútbângkhuângkhó tả.Taphảilàmgìkhidòngđờitrôichảy,làmgìtrướcsựđổithaythếthái nhântình,trướcnhữngbiếncốtrongcuộcsống,cónênchăngphảisốngchậm lại.Mờibạnđónđọctruyệnngôntìnhđặcsắcnàyđểtìmcâutrảlờichochính mình.
Chương1 Aiqualàbaochốnxa… Cómộthôm,tìnhcờlạcvàoforumtườngcũ,tôiđọcđượccâunàycủamột ngườibạnthânthiếtthuởấuthơ.“Bìnhyên-làkhiđượcrakhỏinhà”. Tôihiểuvìsaobạnviếtvậy,vàtôiđọcđượcphíasaudòngchữấylàmộtnỗi buồnvôhạn. “Nhà”chỉlàmộttừngắnngủi,nhưnghàmnghĩacủanóthìcóthểrấtmênh mông. “Nhà”trongnỗibuồncủabạnlàcănbiệtthựvắngngười,vàmỗikhicóngườ thìđầytiếngcãivã. “Nhà”trongkýứccủatôilànơitôichạyquanhchânbatrongcáisânnhỏcó trồngnhữngcâycàchuakhitôichưađầybatuổi. “Nhà”trongnỗinhớcủacôbạnthânvừadọnquakhuphốmớikíncổngcao tường,chínhlàcáixómnhỏồnàomàthânmật,nhữngngôinhàcũcóhàng ràothấpvàthưa,nơingườinàycóthểđứngngoàiđườngmàlơđãngngóvô phòngkháchnhàngườikhác. “Nhà”đốivớinhữngngườixaquêhươngchínhlàcáidảiđấthìnhchữSnhỏ nhắnbênbờbiểnĐông,vàđốivớinhữngphihànhgialàmviệctrêntrạm khônggian,nhàcóthểchínhlàviênngọcxanhtuyệtđẹpngoàivũtrụkia đangquayrấtchậm. “Nhà”cũngcóthểlàtìnhyêucủamộtaiđódànhchota,làtráitimấmápcủa mộtaiđó,nơimàtaluônaoướcđượcchạyđếnnáumình.Đểtìmlạisựbình yên. “Nhà”chỉlàmộttừngắnngủi,nókhôngđồngnghĩavớisựbìnhyên,nhưng chúngtavẫnluônkhaokhátrằngnógắnvớisựbìnhyên.Vàkhinào“nhà” tráinghĩavớibìnhyênthìđólàkhởiđầucủasựbấthạnh.
Tôitinrằng,máinhànàocũngtừngcólúcđồngnghĩavớiniềmvuivàcảsự bìnhyên.Nhưngbạncủatôiơi,sựbìnhyêncủanhàkhôngphảilàđiềucó sẵn.“Nhà”làphầncứng,cònsựbìnhyên,hạnhphúc,niềmvuilàphầnmềm. Giađìnhlàphầncứng,còntìnhyêuvàsựthấuhiểulàphầnmềm. Vậychonên,sựbìnhyênlàthứphảiđượcthiếtlập,vàvìthế,cóthểtáithiết lập.Nếutalàmộtphầncủa“nhà”,dùchỉlàmộtphầnnhỏ,nếutathậtmong muốnmáinhàthânyêucủatacóđượcsựbìnhyên,haylạicónómộtlầnnữa thìtaphảithamgiavàoquátrìnhthiếtlậpđó.Bằngmộtnụcườixoadịu, bằngmộtcâunóivịtha,bằngsựyêuthươngnhẫnnhịn,bằngtráitimsẵnsàng sẻchia,bằngmộtcáinắmtaythấuhiểu,haycóthẻbằngmộtgiọtnướcmát. Dùthếnào,cũngkhôngphảibằngsựbuôngxuôi.Đểkéonhữngtráitimvề gầnvớinhau.Đểbiến“nhà”thànhmộtnơitaphảiluyếntiếckhirờixavà luônmongmỏiquayvề. Bạncủatôiơi,tôicònnhớkhichúngtacònnhỏ,cùngngồichungmộtchiếc ghếmâydướitánmậntrongvườnnhà,mẹcủabạnđãhátchochúngtanghe câuhátnày: “Aiqualàbaochốnxa,thấyđâuvuichobằngmáinhà…” Tôivẫnnhớ,chođếnbâygiờ,vẫnnhớbàihátấy.Vàtôivẫnnghĩrằng,nếu khôngnơiđâubằngđượcmáinhàmình,thìđiềutốithiểutacóthểlàmcho kýứccủamình,làđừngđểnótráinghĩavớisựbìnhyên.Vàrằngđừngđợi đếnkhita“quabaochốnxa”rồimớithấyyêuthươngnó,vìbiếtđâu,đếnkhi ấythìtađãkhôngthểnàovềlạiđược. Khoảnhkhắcnàothơdạibỏtađi Emsẽtặnganhmộtmảnhđờimình. Nơichínhemcũngchưatừngbướctới… J.L.BORGES KhixemxongbộphimJuno(1),mấycôcháucủatôihỷhảkhenkếtthúc phimthậtcóhậu,thậtnhânbản.Riêngchịtôingồitrầmngâmgiữađámcon gái.Bộphimđúnglàthựctếmộtcáchhàihước,khiếncácbậcchamẹphải suynghĩvềcáchứngxửcủamìnhkhiconcái…lỡlầm.Nhưngsựmãn nguyệncủacáccôgáivớikếtthúcphimđãkhiếnchịbănkhoăn… 1.Junolàphimhàidànhchotuổiteen,đoạtgiảiOscarKịchbảngốchaynhất
năm2008.Juno,mộtcôhọcsinh16tuổi,bỗnpháthiệnmìnhđãcóthaiđược haitháng.Thayvìđipháthai,Junolạicómộtquyếtđịnhlàsẽsinhconvà kiếmmộtgiađìnhhiếmmuộnnàođónhậnnuôi. Trongphim,Junovàcậubạntrai-ngườimẹvàngườichabấtđắcdĩ-sau nhữngngàythángquaycuồngđãtrởlạiconđườngcủamình…vàtiếptục cuộcđờicònrộngmởcủahọ.Đứatrẻđượcrađời,lớnlêndướitìnhyêu thươngcủamộtngườimẹkhác,vàcóthểsẽhạnhphúc.VàJunosẽkhông phảimanggánhnặngcủasựănnănnhưnhiềucôgáikhác. Cháugáitôinhắclạimộtmẩutintrênbáo,rằngngày1-10vừaqua,cóhơn 3.000ngườiđãđếnchùaTừQuangởSàiGònđểcầusiêusámhốivìtrótphá bỏhoặckhôngthểgiữđượcsựsốngchohơn5.000thainhi.Cônói:“Trong sốđóhẳncónhiềungườiướcmìnhtừngchọnlựa(vàđượcchọnlựa)như Juno”. Chịtôilặngimmộthồilâurồithốtlênrằng,bộphimđãbỏquamộtđiềurất quantrọng,vôcùngquantrọng.Đólànhữngvếtthươnglòng. Junovàbạntrai-dùmuốnhaykhông,dùnhớhayquênthìhọcũngđãlàmột ngườimẹvàmộtngườicha.Vàcôbévàcậubé,cuộcsốngvẫntiếpdiễn. Nhưngchắcrằng,Junođãmangtrongtimmìnhmộtvếtthươnglòng.Côcó thểquênnóđitrongđoạnđờicòntrẻvàvôtưlự,nhưngrồimộtngày,nósẽ tấylênkhicôđãlàmộtngườimẹthựcsựvàcónhữngđứaconkhác.Vàmột khivếtthươngấyrỉmáutrởlại,nókhôngbaogiờlànhnữa. Hãyhỏinhữngngườimẹ.Họsẽnói-mộtđứacongáingoàiýmuốnvàđểnó rờikhỏimìnhtheobấtcứcáchnàođềulàmộtvếtthươnglòng.Nhữngvết thươnglòngcủakýức,đôikhichúngchỉlàmộtvếtsẹonhỏ,nhạtnhòa, nhưngđiềulạlùnglàchúngluôncókhảnăngngăncảntacảmnhậnniềm hạnhphúccủathựctạimàtađángđượchưởng.Giốngnhưbạnđangănmột chéncơmgạomớithơmngonvàcắnphảimộthạtsạnnhỏ.Cảmgiáccủahai hàmrăngkhicắnhạtsạnsẽxóađicảmgiácngonmiệngtrướcđó,vàsauđó. Thậmchí,đôikhi,tanhớcáicảmgiácrạnvỡđósuốtđời. Chúngtavẫnđọctrêncácdiễnđànvàtrênbáochínhữngtranhluậnchưabao giờdứtvềviệctraogửithânxáctrướchaysauhônnhân.Đôikhi,chúngta cườinhưmếutrướckhoảngcáchxalắcgiữacácbàihọcđạođứcvàdòng chảythựctếcủacuộcsống.Khinàolàsớm,khinàolàmuộn?Nếubạnmuốn nghe,tôisẽnóichobạnngheđiềutôithựcsựnghĩ.Đólà“khinào”không quantrọngbằng“vớiai”.Đâykhôngphảilàmộtbàihọcđạođức,màlàđiều xảyratrongthựctế,hômqua,hômnayvàrấtlâusaunữa.Vớiai,đólàvấn
đề. Córấtnhiềungườitôibiếtđãvàđangcảmthấyhốihận,khôngphảivìsau haytrướcmàvìtraothângửiphậnkhôngđúngngười.Nghĩalànếuđãnhầm ngườithìtrướchaysauđámcướiđềukhốnkhổnhưnhau.Khihaimươihay khibamươituổiđềuxótxanhưnhau.Từgócnhìncủangườingoài,trao nhầmtrướckhicướithìđángchêtráchhơn.Nhưngvớichínhcuộcđờibạn, đôikhi,traonhầmsaukhicướicòntệhơnnhiều.Nếuchỉkhôngđúngthời điểm,cóthểngườitasẽnuốitiếc.Nhưngkhônghốitiếc.Tráilại,nếukhông đúngngười,thìởbấtcứthờiđiểmnào,ngườitacũngsẽhốitiếc. Vậythì,khinàolàđúngthờiđiểm?Khoảnhkhắcnàolàhoànhảođểtalìathơ dại?Phảichăngchỉlàmộtđápánđúngduynhất:đêmtânhôn?Phảichăng trướcluônlàsailầm,vàsauluônlàtốithượng? Cóngườinghĩrằngchỉcầnbướcquakhỏi“tuổitrẻem”vàcóđủhiểubiếtđể ngănngừaviệcchorađờimộtđứatrẻngoàiýmuốnnghĩalàđãsẵnsàngđể tiếnđếnơiđó-bờcấm,ranhgiớimàtaphảivĩnhbiệtthơngây.Nơitarũbỏ mọilớpáokhácngoài,cảnghĩađenlẫnnghĩabóng.Nơitatiếnđếntrướcmặt ngườiấychỉvớibảnthểcủata,chỉta,trọnvẹnta,khônggìkhác…Nhưng khôngphảivậy.Sẵnsàng,làkhitađủhiểubiết,tincậyvàtôntrọngđểngăn ngừanhữngvếtthươnglòng. Khoảnhkhắcấysẽtuyệtdiệunếucósựyêuthươngvàtrântrọngvớiđối phươngvàvớichínhbảnthânmình.Hoặctốithiểu,làsựtôntrọng.Đôikhi sựtôntrọngcònquantrọnghơncảtìnhyêu.Bởinếucótìnhyêumàthiếusự tôntrọng,thìvẫnkhôngđủ.Nếucóđủsựtôntrọngvànhậnđủsựtôntrọng, bạnsẽbiếtvàsẽcónhucầuhọccáchkhiếnđiềuđótrởnêntuyệtdiệu.Ngược lại,nếuthiếusựtôntrọng,đósẽchỉlàmộttròchơihaymộthìnhphạt,hay mộttrảinghiệmcủasựđổichác,lừadối,épbuộc,chiếmđoạt,phụctùng,cam chịu,sợhãi,xemthường,chánghét…Vàsẽcóaiđótổnthương. Ngườitanóinhiềuvềcảmxúc,vềcáchngừathai,vềkhoáicảm,nhưngđôi khingườitaquênnóiđiềunày:khoảnhkhắcđólàthờiđiểmtadễbịtổn thương.Khikhôngcòngìgiấugiếm,cũngcónghĩalàkhôngcòngìđểtựbảo vệ.Khitabộclộmìnhrõnhất,thậtnhất,trầntrụinhất,ấylàkhitatrởnêndễ bịtổnthươnghơnbaogiờhết.Điềuđóđúngchocảnamvànữ. Khitasẵnsàngởvàotrạngtháidễbịtổnthươngvớiaiđó,làbởitatinvào mốiquanhệsâuđậm.Khitatrúthếtlòngmình,cũngnhưkhitatrúthếtxiêm yvậy,làbởivìtatin.
Tuổithơngâymãimãilàthiênđườngcủađờingười.Nếuquyếtđịnhlìaxanó vàothờikhắcnàođó,hãychắcchắnrằngbạnlìaxanóđểđếnmộtthiên đườngkhác,chứkhôngphảiđịangục.Vàhãychắcrằngmìnhchọnđúngbạn đồnghành.Nếucóbấtcứgợnsuynghĩnàorằngbạnchưasẵnsàng,rằngbạn chưađủtôntrọnghaychưanhậnđủsựtôntrọng,rằngbạnchưađủtincậyvà chưađượctincậyđủ,thìhãydừnglại.Chầmchậmthôi,khôngchỉđểđợi đúnglúcmàđợiđểbiếtchắcrằngtagặpđúngngười. Khicònnhỏ,tathườngmongmìnhsớmtrởthànhngườilớn,tamuốnbước ngayvàothếgiớimênhmôngđócùngvớinhữngquyềnvôhạnđịnh.Nhưng, sựthậtđắngcaymàchúngtaphảiđốimặtlàgì?Khôngaicóthểcưỡnglại thờigian.Thếchonêncáikhoảnhkhắctasẽphải/đượcthànhngườilớnấykhoảnhkhắctrởthànhmộtngườiđànông,haymộtphụnữthựcsự-trướcsau gìcũngđến.Vàcùngvớinólàbìnhyênvàsónggió,hạnhphúcvàđắngcay, niềmkhoáicảmngắnngủivàvếtthươnglòngdaidẳng,nhữngđiềutakỳ vọngvàcảnhữngđiềutakhônghềchờđợi…đềuhứahẹnsẽđếntheo. Cònnhữngthángngàythơdạixaxưasẽbỏtađimãimãi.Vôphươngníu kéo. Đơngiảnchỉlàhạnhphúc Họpmặtlớpcũ,thầygiáotócđãđiểmsương,gặplạihọctròrưngrưngnước mắt.Thầyhỏiđihỏilạichỉmộtcâu:“Cuộcsốngemgiờrasao?Cóhạnh phúckhông?” Côbạnlớptrưởngnămxưangồixuốngcạnhthầy,nửađùanửathật:“Thầy ơi,baonhiêunămtrờikhônggặp,vậymàthầychỉmongđợiởtụiemcóđiều đóthôisao?” Phảirồi,chỉđiềuđóthôisao?Khôngphảilàôngnọbàkia,khôngphảilà chứcnàytướckhác,khôngphảitiềnnàycủanọ.Cũngkhôngphảiđãđong gópđượcđiềugìchoxãhội,chođấtnước.Chẳnglẽchỉlàhạnhphúcthôi sao,hởthầy? Thầycười.Họctròcủathầyaicũngcónănglựcvàlòngtựtrọng.Vàchỉcần haithứđóthìchắcchắncácemsẽcóđónggópchoxãhộibằngcáchnàyhay cáchkhác.Thầykhôngbănkhoănvềviệcđó.Rồithầynheođuôimắtđầynếp nhăn,hỏi:“Emkhôngnhớngàyratrườngthầynóigìsao?Thầyđãhỏicác emcóbaogiờsuynghĩtạisaolạilà‘Độclập-Tựdo-Hạnhphúc’?Tạisao là‘Hạnhphúc’chứkhôngphảilà‘Thịnhvượng’hay‘Vănminh’?Hóara khôngemnàosuynghĩvềđiềuđócả”.
CólẽđócũnglàlýdotạisaođấtnướcBhutantừ3thậpniênquađãđolường sựpháttriểncủađấtnướcbằngchỉsốGNH(GrossNationalHappinessTổnghạnhphúcquốcgia).Cóthểlâunaychúngtavẫnnghĩvề“hạnhphúc” nhưmộttừsáorỗng,bởikhôngthểxácđịnhđượcmộtcáchcụthểnóbao hàmđiềugì.Làthànhđạt,giàucó?Làđượctônvinh?Làđượchưởngthụbất kỳđiềugìtamuốn?Làchiasẻvàđượcchiasẻ?Làđemđếnniềmvuicho ngườikhác?Haychínhlàsựhàilòngcủariêngbảnthânmình? Cóthể,chúngtavẫnnghĩhạnhphúclàvấnđề“riêngtư”và“cánhân”. Nhưngkhôngphảivậy.Nếubạnlobuồnhaygặpbấttrắcthìítnhất,thầycô, bạnbèđềucảmthấyxótxa,lolắngchobạn.Cònnếubạnvuitươi,hạnhphúc thìítnhấtcũnglàmchochừngđóngườicảmthấyyênlòng,lạcquanvàvui vẻkhinghĩvềbạn. Mỗiconngườilàmộtmắtxích,dùrấtnhỏnhưngđềugắnkếtvàảnhhưởng nhấtđịnhđếnngườikhác.Vàngườikhácấylạicóảnhhưởngđếnnhững ngườikhácnữa.Tôithíchnghĩvềmốiquanhệgiữaconngườivớinhautrong cuộcđờinhưmạngtinhtểkimcương.Mỗiconngườilàmộtnguyêntử cacbontrongcấutrúcđó,cóvaitrònhưnhauvàảnhhưởnglẫnnhautrong mộtmốiliênkếtchặtchẽ.Mộtnguyêntửbịtổnthươngsẽảnhhưởngđếnbốn nguyêntửkhác,vàcứthếmànhânrộngra.Chúngtacũngcóthểvôtìnhtác độngđếncuộcđờimộtngườihoàntoànxalạtheokiểunhưvậy.Thếthìbạn cótinrằngsốnghạnhphúcchínhlàđónggópchoxãhộimộtcáchcăncơ nhất?Bạncóchorằng,sựpháttriểnvàbềnvữngcủamộtquốcgiaphảiđược xâydựngtừmỗicuộcđờiriênglẻcủatừngngườidân? KhiđọccuốntiểuthuyếtSuốinguồndàygần200trangcủaAynRand,tôichỉ nhớcómộtcâuduynhất:“Nếumuốnnóicâu‘Tôiyêuem’thìphảinóitừ ‘Tôi’trướcđã.Tôiyêuthíchtriếtlýđóquáchừng.Vìnólàmtôivỡranhiều thứ,giốngnhưbàihọcvềhạnhphúccủathầytôi.Rằngđểyêungườithìtrước hếtchúngtaphảibiếtyêumình,phảitrântrọngvàgiữgìnniềmhạnhphúc củachínhmình.Rằngtaphảibồiđắpchínhbảnthântathànhmộtconngười tốtđẹpvàcảmnhậnđượcniềmhạnhphúc,trướckhinghĩđếnviệcmangđến hạnhphúcchobấtcứaihayđónggópđiềutốtđẹpgìchoxãhội. Bởivì,bạnbiếtđó,chúngtakhôngthểmangđếnchongườikhácthứmàta khôngcó. Nhữngkhoảngtrốngkhôngphảiđểlấpđầy Cóhaitừthườnglặpđilặplạitrongentrycủanhiềubạntrẻ,là“buồn”và“cô
độc”. Dườngnhưchưacóaiđiquathờithiếuniênmàkhôngtừngtrảiquacảmgiác đó. Côđộc.Đólàlúcbạncảmthấytâmhồncôquạnhngaygiữachốnđông người,đangquâyquầnbênngườithânmàvẫnthấyriêngmìnhxacách,đang cùngbạnbèđùamàvẫnthầmtựnhủ:“Nàocóaihiểulòngta”. Côđộc.Đólàkhitâmsựngổnngangtronglòngmàkhôngbiếttỏcùngai,kể cảchamẹhayngườibạnthânthiết.Làkhitathấynhưmìnhbịbỏrơitrong mộtthếgiớiđangrộngramãi.Làkhitathấytrànngậptrongtâmhồnmộtnỗi buồndaidẳngkhôngtên.Vàrấtnhiềukhi,chỉlànỗibuồnvôcớ. Côđộclàmộttâmtrạngđángsợ.Cóngườitrốnchạysựcôđộcbằngcách… ngủvùi.Cóngườicốkhỏalấpnóbằngniềmvuiồnàoởvũtrườnghaytrong nhữngtrògames,cóngườigặmnhấmnóbằngnướcmắt.Cóngườithănghoa vàonghệthuật.Nhưngcũngcóngườibịnóbủavâykhônglốithoátđểrồitìm đếncáichết.Íthaynhiều,khirơivàotrạngtháicôđộc,chúngtađềucảmthấy tâmhồnmìnhchỉcònlàmộtkhoảngtrốngđángsợ,vàtatựhỏi:“Phảilàm saođểlấpđầykhoảngtrốngnàyđây?” Nhưng,bạnbiếtkhông,nhữngkhoảngtrốngđókhôngphảiđểlấpđầy… Bảnchấtconngườivốncôđơn.Đólàsựthật.Tấtcảmọingườiđềucólúc cảmthấycôđộc.Cảnhữngngườicởimở,hàihướcnhấthaynhữngngười đangchìmđắmtronghạnhphúcvôbiên,vẫnluôncónhữngkhoảnhkhắc khôngthểchiasẻcùngai.Nhữngkhoảngtrốngmàởđóchỉriêngtađốidiện vớichínhmình.Khôngphảivìchiataymộtngườibạn,haymấtđimộtngười thân,haykhimộtmốitìnhtanvỡthìnómớixuấthiện.Khoảngtrốngđãcó sẵnởđórồi.Luônluônởđó,trongmọiconngười. Tôisẽđọcchobạnnghebàithơhaikunày: “Nhữnglỗtrốngtrongcủsen Khitaăn Ănluôncảnó” (ThơcủamộtthisĩNhật)
Bạnthấychăng?Nhữnglỗtrốnglàmộtphầncủacủsen,cũngnhưsựcôđộc làmộtphầncủađờisống.Vìvậy,hãynhìnthẳngvàonó.Đừngngạinói:“Tôi đangbuồn.Tôicảmthấycôđộc”nếubạnmuốnđượcchiasẻ.Nhưngcũng đừngngạinói:“Hãyđểtôimộtmìnhlúcnày”nếubạnthựcsựmuốnnhưvậy. Đừngngạivìđólàđiềubìnhthường.Tấtcảmọingườitrênthếgiannàyđều thế.Chỉkhácnhauởmộtđiều:cáchtađốixửvớinó.Nỗicôđơntạothành nhữngkhoảngtrống,bạncàngtrốnchạythìnócàngbámđuổi.Bạncàngtìm cáchkhỏalấpthìnócàngđầykhoảngtrốngấy,nhưngcũngđừngđểnólấp đầymình.Chúngtachỉđơngiảnnhậnrasựhiệnhữucủanó,vàbìnhtĩnhđối diện. Ngườitagọituổimớilớnlà“tuổibiếtbuồn”.“Biếtbuồn”tứclàchạmngõ cuộcđờirồiđó.Biếtbuồntứclàbắtđầunhậnrasựhiệnhữucủanhững khoảngtrốngtrongtâmhồn.Biếtbuồnlàkhinhậnrarằngcónhữnglúcmình cảmthấycôđộc.Khiđó,hãydànhchosựcôđọcmộtkhoảngriêng,hãyđóng khungsựcôđơntronggiớihạncủanó,nhưmộtcănphòngtrốngtrongngôi nhàtâmhồn.Mỗilầnvàocănphòngấy,dùtựnguyệnhaybịxôđẩy,thìbạn vẫncóthểđiềmtĩnhkhámphábảnthântrongsựtĩnhlặng.Đểrồisauđó,bạn bìnhthảnbướcra,khépcảnhcửalạivàtrởvềvớicuộcsốngbềbộnthường ngày,vốnlắmnỗibuồnnhưngcũngkhôngbaogiờthiếuniềmvui… Bảnthânchúngtalàgiátrịcósẵn Lâurồi,tôicóđọcđượcbàiphỏngvấnNgôThịGiángUyên,tácgiảcuốn sáchđượcnhiềubạntrẻyêuthích“Ngóntaymìnhcònthơmmùioảihương”. TrongđócôkểrằngkhiđixinviệcởcôngtìnhyêuUnilever,cóngườihỏi nếutuyểnvàokhônglàmmarketingmàlàmsalesthìcóđồngýkhông.Uyên nóicó.Nhàtuyểndụngrấtngạcnhiênbởihầuhếtnhữngngườiđượchỏicâu nàyđềutrảlờikhông.“Tạisaophỏngvấnmarketingmàlạilàmsales?”.Uyên trảlời:“Tạivìtôibiếtnếulàmsalesmộtthờigianthìbộphậnmarketingcũng sẽmuốnđưatôiquađó,nhưngđãquámuộnvìsaleskhôngđồngýchotôi đi”. ChitiếtnàykhiếntôinhớmộtcâuchuyệnkhácvềdiễnviênTrầnHiểuHúc. KhiđócôđếnxinthửvaiLâmĐạiNgọc,đạodiễnVươngPhùLâmđãđề nghịcôđóngvaikhác.HiểuHúclắcđầu:“TôichínhlàLâmĐạiNgọc,nếu ôngđểtôiđóngvaikhác,khángiảsẽnóirằngLâmĐạiNgọcđangđóngmột vaikhác”. Đâulàđiềugiốngnhaugiữahọ?ĐóchínhlàsựTỰTIN.Vàtôichorằnghọ thànhcônglàbởivìhọtựtin.
Cóthểbạnsẽnói:“Họtựtinlàđiềudễhiểu.Vìhọtàinăng,thôngminh,xinh đẹp,họcgiỏi…Còntôi,tôiđâucógìđểtựtin?” Tôikhôngcholàvậy.Lòngtựtinthậtsựkhôngbắtđầubởinhữnggìngười kháccóthểnhậnra,nhưgiathế,tàinăng,dungmạo,bằngcấp,tiềnbạc,quần áo…,mànóbắtđầutừbêntrongbạn,từsựBIẾTMÌNH.Biếtmìnhcónghĩa làbiếtđiềunày:Dùbạnlàaithìbạncũngluôncósẵntrongmìnhnhữnggiá trịnhấtđịnh. Gốcrễvấnđềlàởchỗđó,bảnthânbạnkhôngđủđểbạntựtinsao? Bảnthânbạn-conngườiđộcđáonhấttrênthếgiannày.Bạnbiếtchăng,thế giannàycóđiềukỳdiệu,đólàkhôngaicóthểlàbảnsao100%củaaicả.Bở thế,bạnlàđộcnhất,tôicũnglàđộcnhất.chúngtađềulànhữngconngười độcnhấtvônhị,dùtađẹphayxấu,tàinănghayvôdụng,caohaythấp,mập hayốm,cónăngkhiếucanhạchaychỉbiếtgàonhưvịtđực… Vấnđềkhôngphảilàvịthaythiênnga.Vịtcógiátrịcủavịt,cũngnhưthiên ngacógiátrịcủathiênnga.Vấnđềkhôngphảilàhơnhaykém,màlàsự riêngbiệt.Vàbạnphảibiếttrântrọngchínhbảnthânmình.Ngườikháccó thểđónggópchoxãhộibằngtàikinhdoanhhaynăngkhiếunghệthuật,thì bạncóthểđónggópchoxãhộibằnglòngnhiệtthànhvàsựlươngthiện. Bạncóthểkhôngthôngminhbẩmsinhnhưngbạnluônchuyêncầnvàvượt quabảnthântừngngàymột.Bạncóthểkhôngháthaynhưngbạnlàngười khôngbaogiờtrễhẹn.Bạnkhônglàngườigiỏithểthaonhưngbạncónụ cườiấmáp.Bạnkhôngcógươngmặtxinhđẹpnhưngbạnrấtgiỏithắtcàvạt chobavànấuănrấtngon.Chắcchắn,mỗimộtngườitrongchúngtađều đượcsinhravớinhữnggiátrịcósẵn.Vàchínhbạn,hơnaihết,trướcaihết, phảibiếtmình,phảinhậnranhữnggiátrịđó. Hơnthếnữa,nếubạnthựcsựtựtin,bạncũngsẽbiếttôntrọngngườikhác. Bởinếubạnđãhiểuđượcgiátrịcủabảnthân,chắcchắnbạnsẽhiểuđượcgiá trịcủamỗingườibạngặp.Bạnsẽnhìnt...