tiểu luận lịch sử thế giới cổ trung đại PDF

Title tiểu luận lịch sử thế giới cổ trung đại
Course Lịch sử văn minh thế giới
Institution Trường Đại học Sư phạm Thành phố Hồ Chí Minh
Pages 18
File Size 1.1 MB
File Type PDF
Total Downloads 30
Total Views 359

Summary

TRƯỜNG ĐẠI HỌC SƯ PHẠMTHÀNH PHỐ HỒ CHÍ MINHKHOA: Lịch sử Bài tiểu luận:Sự hình thành, phát triển và suy tàn củangười Hiệp sĩGVHD : NCS Nguyễn Trà My Lớp : 2111HIST103102-LSTG cổ trung đại Người thực hiện: Đặng Công Tịnh – 47.01.Thành phố Hồ Chí Minh, ngày 18 tháng 1 năm 202 2 MỞ ĐẦU: Chương 1. Nguồn...


Description

TRƯỜNG ĐẠI HỌC SƯ PHẠM THÀNH PHỐ HỒ CHÍ MINH KHOA: Lịch sử

Bài tiểu luận:

Sự hình thành, phát triển và suy tàn của người Hiệp sĩ

GVHD: NCS.Ths Nguyễn Trà My Lớp: 2111HIST103102-LSTG cổ trung đại Người thực hiện: Đặng Công Tịnh – 47.01.608.142

Thành phố Hồ Chí Minh, ngày 18 tháng 1 năm 2022

MỞ ĐẦU: .............................................................................................................. 1 Chương 1. Nguồn gốc hiệp sĩ ................................................................................ 1 1.1.

Hiệp sĩ là gì? ................................................................................................................ 1

1.2.

Làm sao để trở thành một hiệp sĩ:................................................................................ 1

1.2.1.

Công việc phục vụ: ............................................................................................... 2

1.2.2.

Trở thành một hiệp sĩ: .......................................................................................... 3

1.2.3.

Buổi lễ phong tước: .............................................................................................. 5

1.2.4.

Hiệp sĩ trong chiến trận: ....................................................................................... 7

Chương 2: Cuộc sống của một hiệp sĩ .................................................................. 8 2.1. Áo giáp và vũ khí ............................................................................................................ 8 2.2. cưỡi ngựa đấu thương .................................................................................................... 11 2.3. Trang phục ..................................................................................................................... 12 2.4. Thú vui của hiệp sĩ: ....................................................................................................... 13

Chương 3: Suy tàn của một hiệp sĩ ..................................................................... 15 3.1. Tinh thần hiệp sĩ ............................................................................................................ 15 3.2. Cái chết của một hiệp sĩ................................................................................................. 15

Danh mục hình ảnh: Hình 1.1: John II Knighting Squires Hình 1.2: Medieval Combat Training Hình 1.3: Medieval Combat Training. Hình 1.4: King David I Knighting a Squire Hình 1.5: Medieval Soldier Being Knighted Hình 2.1: Sir William Wallace Hình 2.2: Jousting Re-enactment Hình 2.3: Medieval Falconry Hình 2.4: Tomb of Sir William Marshal

MỞ ĐẦU: Từ thời Trung Cổ, người hiệp sĩ là một trong những vị trí đứng đầu trong xã hội, với mang trên mình bộ giáp sáng chói, cùng với tinh thần hiệp sĩ giúp họ trở thành nhân vật được mọi người chú ý và mong muốn trở thành. Họ trở thành nguồn cảm hứng bất tận cho thơ ca, truyện dân giang đồng thời cũng là một trong những tầng lớp có ảnh hưởng lớn đến lịch sử thời Trung Cổ. Ngày nay, hình tượng người hiệp sĩ cưỡi trên lưng ngựa phụng sự cho lãnh chúa hay giúp đỡ những người yếu thế đã không còn, nhưng tinh thần hiệp sĩ vẫn còn được lưu truyền và gìn giữ đến tận ngày nay. Trong tiểu luận này ta sẽ tìm hiểu họ là ai? Sự hình thành và suy tàn của người hiệp sĩ. Chương 1. Nguồn gốc hiệp sĩ1 1.1.

Hiệp sĩ là gì?

Hiệp sĩ là một từ dùng để chỉ một địa vị của xã hội châu Âu. Hiệp sĩ đứng hàng thấp nhất trong giới quý tộc và vì thế không mang tính chất thừa kế. Vào thời kì Trung Cổ và Hậu Trung Cổ, nhiệm vụ chính của một hiệp sĩ là chiến đấu, đặc biệt là dưới hình thức kị binh hạng nặng. G ần đây, hiệp sĩ đã trở thành một tước hiệu dành cho những người nổi tiếng như Andrew Wiles, Alex Ferguson, Paul McCartney, Elton John hay Edmund Hillary. Mở rộng ra hơn nữa thì từ hiệp sĩ cũng dành cho những người từ những gia đình phong kiến hay chỉ đơn thuần dành cho những người cưỡi ngựa giỏi. 1.2.

Làm sao để trở thành một hiệp sĩ:

Trong xã hội thời trung cổ, một hiệp sĩ thường có một vị trí cao trong xã hội và giàu có, họ là những chiến binh đáng sợ trên chiến trường và được biết đến với tinh thần hiệp sĩ, nhưng phải mất một thời gian dài để đạt được điều đó. Họ được đào tạo sử dụng vũ khí và cưỡi ngựa từ thời thơ ấu, một người người đàn ông trẻ tuổi có thể được phong làm hiệp sĩ bởi lãnh chúa địa phương nơi mà anh ta phục vụ, nhờ sự dũng cảm

1

Cartwright, M. (2018, June 08). How to Become a Medieval Knight. World History Encyclopedia. Retrieved from https://www.worldhistory.org/article/1240/how-to-become-a-medievalknight/

1

đặc biệt trên chiến trườ ng, ít nhất là trong thời gian sau này, khi các quốc vương châu Âu rất những người có kỹ năng, tước hiệu thậm chí có thể được mua. Trong mọi trường hợp, một hiệp sĩ phải trải qua một buổi lễ nhập môn tốn kém, sau đó họ được kỳ vọng sẽ giữ vững truyền thống hào hiệp của cấp bậc của mình và can đảm đối mặt với những đối thủ mạnh nhất và được trang bị tốt nhất trong trận chiến, đó là các hiệp sĩ của quân đội kẻ thù.

Hình 1.1: Artist, U. (2018, June 07). John II Knighting Squires. World History Encyclopedia. Trích từ https://www.worldhistory.org/image/8887/john-iiknighting-squires/

1.2.1. Công việc phục vụ: Hầu hết các hiệp sĩ là con trai của các hiệp sĩ khác, nhưng cũng có những ghi chép về con trai của một kẻ trộm hoặc dân thường được cho đi đào tạo, cũng như các thương nhân giàu có và quan chức chính phủ khi những tầng lớp đó phát triển vào thời Trung Cổ sau này. Một người lính bình thường cũng có thể được phong làm hiệp sĩ vì lòng dũng cảm trên chiến trường. Khi chiến tranh ngày càng lớn hơn về quy mô và các nam tước ngày càng ưa thích cử các hiệp sĩ đến phục vụ cho họ, nguồn gốc xuất thân của 2

một hiệp sĩ trở nên ít quan trọng hơn trong các cuộc chiến khi một quốc vương cần nhiều đàn ông có vũ trang nhất có thể. Mặc dù vậy, nói chung, vào thế kỷ 13 CN, dòng dõi quý tộc và bảo tồn truyền thống hiệp sĩ diễn ra trên khắp châu Âu. Có những trường hợp ngoại lệ, đặc biệt là ở Pháp và Đức, nhưng nhìn chung, chỉ con trai của một hiệp sĩ mới có nhiều khả năng trở thành một hiệp sĩ tiếp theo. Một hiệp sĩ phải thành thạo cưỡi ngựa trong khi mang theo khiên và thương, vì vậy anh ta cần phải biết điều khiển ngựa của mình chỉ sử dụng đầu gối và bàn chân. Anh ta phải có khả năng sử dụng được một thanh kiếm dài và nặng trong suốt thời gian dài chiến đấu và đủ sức khỏe để di chuyển với tốc độ nhanh trong khi mặc áo giáp kim loại nặng. Việc sử dụng thành thạo các vũ khí phụ như dao găm, kiếm chiến, chùy, cung và nỏ cũng có thể hữu ích. Tiếp theo, một cậu bé mà cha mẹ hoặc người đỡ đầu muốn chúng trở thành hiệp sĩ phải bắt đầu huấn luyện từ khi còn nhỏ, điển hình là các tiểu đồng từ 10 tuổi (hoặc thậm chí 7), với vũ khí giả và kỹ năng cưỡi ngựa cơ bản. Một quý tộc trẻ có khả năng được gửi đến hoàng gia để được đào tạo trong khi một thanh niên từ một gia đình quý tộc khiêm tốn hơn sẽ được ghi danh tại lâu đài địa phương hoặc của một người họ hàng để huấn luyện với các hiệp sĩ và binh lính ở đó cùng với các tiểu đồng khác. Chúng sẽ làm bồi bàn, làm phụ việc, thực hiện các nhiệm vụ nặng nhọc, và bắt đầu quá trình học tập một cách nghiêm túc khi còn là một thiếu niên.

Hình 1.2: Games, M. (2021, June 19). Medieval Combat Training. World History Encyclopedia. Trích từ https://www.worldhistory.org/image/14295/medievalcombat-training/

1.2.2. Trở thành một hiệp sĩ: 3

Bước tiếp theo trong con đường trở thành hiệp sĩ là trở thành một cận vệ (Squire hay Esquire), tức là một hiệp sĩ tập sự, thường là từ năm 14 tuổi. Tên squire bắt nguồn từ tiếng Pháp ecuyer, có nghĩa là người mang khiên. Bên cạnh việc học vũ khí và chăm ngựa, cận vệ còn phải trông nom một hiệp sĩ (có thể có hai hoặc nhiều cận vệ dưới quyền), lau chùi vũ khí, đánh bóng áo giáp, trông coi ngựa, giúp anh ta mặc quần áo chiến đấu, cầm khiên của anh ta cho đến khi được yêu cầu, và các nhiệm vụ khác. Ngoài ra còn có những yêu cầu khác không phải võ thuật nhưng vẫn quan trọng cần đạt được như kiến thức về âm nhạc, khiêu vũ, cũng như đọc và viết bằng tiếng Latinh và tiếng Pháp. Họ học ngâm thơ và trau dồi cách cư xử đặc biệt là trước những phụ nữ quý tộc mà họ cùng đi săn và chơi các trò chơi như cờ vua. Các môn văn hóa sẽ được dạy bởi một linh mục địa phương, đôi khi cũng có với sự tham gia của một số phụ nữ của lâu đài mà họ đang là học việc. Săn bắn động vật hoang dã và nuôi chim ưng là những kỹ năng khác trong chương trình giảng dạy của cận vệ. Các cận vệ cũng phải huấn luyện và chăm sóc các tiểu đồng, bao gồm cả việc đưa ra các kỷ luật, một nhiệm vụ mà họ chắc chắn ưa thích.

Hình 1.3: Games, M. (2021, June 19). Medieval Combat Training. World History Encyclopedia. Retrieved from https://www.worldhistory.org/image/14295/medieval-combat-training/ 4

Một hiệp sĩ tập sự luyện tập với thương và kiếm; đôi khi vũ khí được cố tình làm cho nặng hơn vũ khí được sử dụng trong trận chiến để tạo cơ bắp và làm cho việc chiến đấu thực sự có vẻ dễ dàng hơn một chút. Quyền trượng, cung và nỏ đều được sử dụng, mặc dù các hiệp sĩ thường không sử dụng chúng trong chiến tranh. Có những thiết bị cụ thể để tập luyện như tạ - một cánh tay quay với một chiếc khiên ở một đầu và một quả tạ ở đầu kia. Người cưỡi ngựa phải đập vào chiếc khiên và tiếp tục cưỡi để tránh bị quả tạ đập vào lưng khi nó xoay vòng. Một thiết bị khác là một vòng treo phải được tháo ra bằng đầu của cây thương. Cưỡi ngựa khi đang phi nước đại và dùng kiếm chém vào cột gỗ là một kỹ thuật huấn luyện phổ biến khác. Trên chiến trường, một cận vệ đi theo hiệp sĩ của anh ta. Khi di chuyển, họ thường đi trước với những con ngựa và hành lý. Trong trận chiến, sau khi đưa cho hiệp sĩ cây thương và chiếc khiên của mình, cận vệ đi theo hiệp sĩ mang theo một con ngựa khác trong trường hợp thú cưỡi của hiệp sĩ chết. Nếu hiệp sĩ bị thương nặng, thì cận vệ phải chịu trách nhiệm đưa anh ta ra khỏi chiến trường. Cuối cùng, khi được huấn luyện đầy đủ, một cận vệ có thể được phong làm hiệp sĩ bởi lãnh chúa hoặc một hiệp sĩ khác, thường là ở độ tuổi từ 18 đến 21. Dù không chắc chắn chuyện gì sẽ xảy ra với những tập sự không vượt qua quá trình huấn luyện, nhưng sự nghiệp trong nhà thờ hay luật sư có thể là một giải pháp thay thế phổ biến cho một số trẻ em quý tộc. Một nhân vật nổi tiếng không được phong tước thành hiệp sĩ là Geoffrey Chaucer (khoảng 1343 - 1400 CN), tác giả của Truyện kể Canterbury. Vẫn còn những cận vệ khác chỉ đơn giản là tiếp tục được yêu cầu tiếp tục làm cận vệ cho đến khi trưởng thành và phục vụ một hiệp sĩ trong suốt sự nghiệp của họ. Khó khăn về tài chính có thể là một lý do khác khiến họ không bao giờ đạt được tước vị hiệp sĩ vì ngựa, áo giáp và trang bị khác rất tốn kém. Đó là những yêu cầu vật chất cần có để một tập sự được tham gia buổi lễ nhập môn để chào đón họ vào hội hiệp sĩ. Có một số lễ phong tước được thực hiện ngay trước trận chiến, vì vậy, trong trường hợp đó, buổi lễ nhập môn sẽ diễn ra sau. 1.2.3. Buổi lễ phong tước: Việc chuẩn bị cho một cuộc phong tước diễn ra trong nhiều ngày, số lượng hiệp sĩ tập sự được phong tước không giới hạn, với việc cận vệ tắm rửa sạch sẽ và cạo râu hoặc cắt tỉa râu. Qua đêm anh ta có thể dành hàng giờ trong một buổi canh thức trong một 5

nhà nguyện với thanh gươm của mình đặt trên bàn thờ, suy ngẫm về vận may của mình khi đạt được mục tiêu và cân nhắc những rủi ro đối với tính mạng sau này.

Hình 1.4: Artist, U. (2018, June 07). King David I Knighting a Squire. World

History Encyclopedia. Trích từ https://www.worldhistory.org/image/8885/king-david-i-knighting-a-squire/

Vào ngày lễ, cận vệ được hai hiệp sĩ chuẩn bị cho buỗi lễ bằng cách trang bị lễ phục: áo dài trắng và thắt lưng trắng để tượng trưng cho sự tinh khiết, đôi tất màu đen hoặc nâu để tượng trưng cho vùng đất mà một ngày nào đó anh ta sẽ trở lại, và một chiếc áo choàng màu đỏ cho máu mà anh ta mà bây giờ đã sẵn sàng đổ cho nam tước, quốc vương và nhà thờ của mình. Buổi lễ chính thức, khác nhau tùy thời gian và địa điểm, có thể diễn ra ngoài trời, trong nhà nguyện hoặc, đối với những người may mắn, trong cung điện hoàng gia khi nghi lễ được tổ chức như một phần của một lễ kỷ niệm lớn hơn như đám cưới hoàng gia và lễ đăng quang. Cận vệ được trang bị cựa mạ vàng và được trao lại thanh kiếm của mình, được một linh mục ban phước với lời thề anh ta luôn bảo vệ những người nghèo và yếu thế. Lưỡi kiếm có hai lưỡi cắt - một cạnh tượng trưng cho công lý, một lưỡi tượng trưng cho lòng trung thành (hay nói chung là tinh thần hiệp sĩ). Sau đó, trước những người chứng kiến, cận vệ quỳ gối trước hiệp sĩ hoặc nhà vua để được phong tước. Người thực hiện việc phong tước thực sự đang mạo hiểm với danh tiếng của chính mình vì bất kì vinh quang hay ô nhục nào của người hiệp sĩ mang lại thì họ sẽ là người được nhắc đến đầu tiên. 'Người phong tước' có thể gắn một đòn bẩy hoặc đeo một thanh kiếm vào thắt lưng vào người cận vệ, và hôn lên má anh ta. Cận vệ thực sự được phong tước hiệp sĩ chỉ bằng một cái gõ nhẹ vào vai hoặc cổ bằng tay 6

hoặc kiếm, hoặc thậm chí là một đòn đánh mạnh (colée hoặc 'accolade') - có nghĩa là đòn cuối cùng mà anh ta nên nhận mà không trả đũa và để nhắc nhở anh ta về nghĩa vụ và bổn phận đạo đức của anh ta là không làm nhục người đã ra đòn. Đôi lúc sẽ có những lời nhắc nhở nhưng không quá hoa mỹ, đơn giản là 'Hãy làm hiệp sĩ'. Hiệp sĩ sau đó mới có thể tuyên thệ lời thề; lòng trung thành của họ có thể được trao cho một nam tước địa phương, đặc biệt là các hiệp sĩ tá điền - những người nắm giữ các vùng đất là một phần tài sản chung của nam tước. Khi đã là một hiệp sĩ, anh ta đã được trao cho con ngựa do cha anh ta hoặc người phong tước mua cho, sau đó là khiên và biểu ngữ mang gia huy của anh ta. Đối với một cận vệ từ một gia đình giàu có, nhân dịp được phong tước hiệp sĩ của anh ta có thể đòi hỏi một bữa tiệc lớn thậm chí là một giải đấu - nơi anh ta có thể ngồi cùng bàn với các hiệp sĩ khác lần đầu tiên thay vì chỉ là người phục vụ.

Hình 1.5: Games, M. (2020, October 14). Medieval Soldier Being Knighted. World History Encyclopedia. Retrieved from https://www.worldhistory.org/image/12898/medieval-soldier-beingknighted/

1.2.4. Hiệp sĩ trong chiến trận: Sau tất cả nghi lễ này, một hiệp sĩ đã sẵn sàng thực hiện nhiệm vụ của mình: giành chiến thắng trên chiến trường. Các hiệp sĩ tham gia chiến tranh vì nhiều lý do: họ được trả lương để phục vụ cho một nam tước địa phương như một phần của lực lượng thường trực gồm các hiệp sĩ hộ gia đình của ông ta, họ được nam tước của họ cử đi thực hiện nghĩa vụ cho nhà vua hoặc họ không có mối quan hệ đặc biệt nào với bất kỳ ai nhưng kiếm sống bằng nghề đánh thuê. Các hiệp sĩ cũng có thể chiến đấu vì một

7

mục đích tôn giáo chẳng hạn như trong các cuộc Thập tự chinh hoặc là thành viên của một hội hiệp sĩ như Hiệp sĩ dòng đền,… Các hiệp sĩ thường được trả tiền khi làm việc, nhưng không phải lúc nào cũng phục vụ cho nhà vua trong cuộc chiến chống lại nước khác hoặc các nam tước nổi loạn. Chiến tranh giành lãnh thổ có những lợi thế vì sau đó nhà vua có thể ban thưởng đất và danh hiệu, và luôn có vinh dự chiến đấu vì tiền thay vì vua. Trong chiến tranh thời trung cổ, các cuộc vây hãm các thành phố và lâu đài phổ biến hơn so với các trận chiến trên thực địa, nhưng một hiệp sĩ vẫn luôn được kỳ vọng trong các nhiệm vụ. Ví dụ, các hiệp sĩ có thể thành lập các nhóm đột kích vào một lâu đài đang bị bao vây. Trong trận chiến, các hiệp sĩ tạo thành tiền tuyến đi sát nhau và sử dụng cây thương đến khi nó bị phá vỡ. Tiếp theo, họ cầm kiếm và xuống ngựa nếu ngựa của họ bị thương. Trong một cuộc bao vây, một hiệp sĩ có thể phải điều khiển một tháp bao vây hoặc sẵn sàng tiến vào một phòng tuyến khi nó đã bị phá vỡ. Khi không chiến đấu thực sự, các hiệp sĩ phải giữ kỹ năng của mình sắc bén bằng cách biểu diễn tại các giải đấu, nơi họ tham gia vào các trận chiến kỵ binh giả, cưỡi trên lưng ngựa và chiến đấu trên bộ trong các trận đấu một chọi một. Chương 2: Cuộc sống của một hiệp sĩ2 2.1. Áo giáp và vũ khí Một kỵ sĩ phải thành thạo trong việc cưỡi ngựa trong khi mang theo một tấm khiên dài bằng gỗ và da hình tam giác và một cây thương bằng gỗ dài 2,4-3,0 mét (8-10 ft), vì vậy anh ta cần phải luyện tập điều khiến chiến mã của mình chỉ sử dụng đầu gối và bàn chân. Anh ta phải có khả năng sử dụng được một thanh kiếm hạng nặng với lưỡi dài tới một mét (40 inch) trong thời gian chiến đấu bền bỉ và đủ sức khỏe để di chuyển với tốc độ nhanh trong khi mặc áo giáp kim loại nặng. Việc sử dụng thành thạo các vũ khí bổ sung như dao găm, kiếm chiến, chùy, cung và nỏ cũng có thể hữu ích. Áo giáp của một hiệp sĩ, từ thế kỷ thứ 9, được tạo thành từ những vòng sắt nhỏ nối liền với nhau. Một chiếc áo khoác có mũ trùm đầu, quần tây, găng tay và giày đều có thể

2

Cartwright, M. (2018, November 07). Medieval Knight. World History Encyclopedia. Retrieved from https://www.worldhistory.org/Medieval_Knight/ 8

được làm bộ giáp tấm và do đó sẽ che toàn bộ cơ thể của hiệp sĩ ngoại trừ khuôn mặt. Một chiếc áo giáp đầy đủ có thể nặng tới 13,5 kg (30 pound). Bên trên, hiệp sĩ sẽ mang một chiếc áo khoác không tay, có gắn gia huy hoặc quốc huy của mình.

Hình 2.1: Bjørnsrud, K. (2018, June 18). Sir William Wallace. World History Encyclopedia. Trích từ https://www.worldhistory.org/image/8949/sir-william-wallace/

Áo giáp tấm trở nên phổ biến hơn từ thế kỷ 14 vì giúp bảo vệ tốt cơ thể khỏi mũi tên và đòn gươm tốt hơn. Các loại giáp này có thể bảo vệ tất cả các bộ phận của cơ thể, và chúng có nhiều hình dạng và thiết kế khác nhau, các mảnh được giữ với nhau bằng cách sử dụng dây buộc, dây đai, bản lề, khóa hoặc đinh tán hình bán nguyệt. Một bộ giáp đầy đủ nặng từ 20 đến 25 kg (45-55 lbs) - nhẹ hơn một lính bộ binh hiện đại đầy đủ trang bị - và vì vậy khi bị ngã ngựa một hiệp sĩ hoàn toàn có thể tiếp tục chiến đấu. 9

Trong nhiều trường hợp, các hiệp sĩ thường kết hợp giữa giáp tấm và áo giáp, lựa chọn đồ bảo hộ riêng của họ tùy theo sở thích, với tấm ngực và giáp chân là những món đồ phổ biến nhất được đeo. Đầu được bảo vệ bằng mũ bảo hộ hoặc mũ bảo hiểm (helmet or helm) như chúng thường được gọi. Đầu tiên, những chiếc mũ bảo hiểm hình nón đơn giản được đội lên, sau đó một miếng kim lọai bảo vệ mũi hoặc mặt nạ được thêm vào, và đến thế kỷ 13, chiếc mũ bảo hộ kín hoàn toàn bắt đầu phổ biến với những tinh chỉnh về thiết kế như mõm nhô ra để thông gió tốt hơn hoặc phần có hình nón để làm lệch hướng thổi tốt hơn. Che giấu khuôn mặt, một chiếc mũ bảo hộ có thể được cá nhân hóa để phù hợp với người mang. Các lỗ thông gió được đục lỗ có thể khắc các hoa văn trang trí, nhiều lỗ được sơn và có thể thêm các hình thù chim kỳ lạ lên trên cùng. Thậm chí còn có các biểu tượng ba chiều gắn trên gia huy như sừng hươu đực hay rồng. Những con ngựa giúp cho những hiệp sĩ trên chiến trường thời trung cổ trông như những chiếc xe tank hiện đại cũng được trang bị đồ bảo hộ. Lựa chọn đơn giản nhất là một chiếc giáp ngựa bằng vải có thể bao quanh đầu và tai của con vật và có công dụng khác là để khoe huy hiệu. Công cụ bảo vệ tốt hơn là một chiếc áo hai mảnh bằng dây xích (một chiếc ở phía trước và chiếc còn lại treo sau yên), một chiếc mũ bảo hộ có đệm, một giáp tấm che đầu hoặc một áo giáp tấm bằng kim loại hoặc da đun sôi để bảo vệ ngực. Để sử dụng những vũ khí này một cách hiệu quả và quen với việc mặc một bộ giáp kim loại, hiệp sĩ phải luyện tập trước khi gặp thử thách trong chiến tranh thực tế. Có những thiết bị cụ thể để tập luyện như tạ - một cánh tay quay với một tấm chắn ở một đầu và một quả nặng ở đầu kia. Một người lái phải đập vào tấm chắn và tiếp tục cưỡi ngựa để tránh bị quả tạ đập vào lưng khi nó xoay vòng. Một thiết bị khác là một vòng treo phải được tháo ra bằng đầu của cây thương. Cưỡi ngựa khi đang phi nước đại và dùng kiếm chém vào cột gỗ là một kỹ thuật huấn luyện phổ biến khác. Tất cả những kỹ năng này đã giúp hiệp sĩ hoàn thành các nhiệm vụ của họ như làm vệ sĩ cho qu...


Similar Free PDFs